Bài Thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” Của Nguyễn Khuyến

Đã bấy lâu nay bác tới nhà. Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. Ao sâu nước cả, khôn chài cá, Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà. Cải chửa ra cây, cà mới nụ, Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Đầu trò tiếp khách, trầu không có, Bác đến chơi đây ta với… Continue reading Bài Thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” Của Nguyễn Khuyến

Bài Thơ “Khóc Dương Khuê” Của Nguyễn Khuyến

“Bác Dương thôi đã thôi rồi, Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta, Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau, Kính yêu từ trước đến sau, Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời? Cũng có lúc chơi nơi dặm khách, Tiếng suối nghe róc rách lưng… Continue reading Bài Thơ “Khóc Dương Khuê” Của Nguyễn Khuyến

Bài Thơ “Thu Điếu” Của Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo, Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, Ngõ trúc quanh co khách vắng teo. Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được, Cá đâu đớp động dưới chân… Continue reading Bài Thơ “Thu Điếu” Của Nguyễn Khuyến