Khi bạn đặt yêu thương là câu chuyện của đời mình, sẽ không bao giờ có chương truyện cuối, bởi vì di sản tiếp tục. Bạn cho một người mượn ánh sáng của mình, và anh ta hoặc cô ta lại chiếu ánh sáng ấy lên người khác, và người khác, và người khác nữa. Và tôi biết chắc chắn rằng trong đoạn phân tích cuối cùng về cuộc đời ta – khi mà danh sách việc cần làm không còn nữa, khi trò điên cuồng đã chấm dứt, khi những hộp thư của ta trống rỗng – điều duy nhất còn có bất cứ giá trị trường tồn nào là liệu ta đã từng yêu thương người khác không và liệu họ có từng yêu thương ta không.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.