Em là con gái trong khung cửi Dệt lụa quanh năm với mẹ già. Lòng trẻ còn như cây lụa trắng, Mẹ già chưa bán chợ làng xa. Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay, Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy. Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ, Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối… Continue reading Bài Thơ “Mưa Xuân I” Của Nguyễn Bính
Tác giả: Nguyễn Bính
Bài Thơ “Cô Lái Đò” Của Nguyễn Bính
Xuân đã đem mong nhớ trở về Lòng cô gái ở bến sông kia. Cô hồi tưởng lại ba xuân trước, Trên bến cùng ai đã nặng thề. Nhưng rồi người khách tình, xuân ấy, Đi biệt không về với… bến sông. Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi, Mấy lần cô gái mỏi mòn… Continue reading Bài Thơ “Cô Lái Đò” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Những Bóng Người Trên Sân Ga” Của Nguyễn Bính
Những cuộc chia lìa khởi tự đây, Cây đàn sum họp đứt từng dây. Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc, Lần lượt theo nhau suốt tối ngày… Có lần tôi thấy hai cô bé, Sát má vào nhau khóc sụt sùi. Hai bóng chung lưng thành một bóng, “- Đường về nhà chị chắc… Continue reading Bài Thơ “Những Bóng Người Trên Sân Ga” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Người Hàng Xóm” Của Nguyễn Bính
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá đừng có giậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng. Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng… Có con bướm trắng thường sang bên… Continue reading Bài Thơ “Người Hàng Xóm” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Chờ Nhau” Của Nguyễn Bính (Lẳng Lơ)
Láng giềng đã đỏ đèn đâu? Chờ em ăn dập miếng giầu, em sang. Đôi ta cùng ở một làng, Cùng chung một ngõ, vội vàng chi anh? Em nghe họ nói mong manh, Hình như họ biết chúng mình… với nhau. Ai làm cả gió đắt cau? Mấy hôm sương muối cho giầu đổ… Continue reading Bài Thơ “Chờ Nhau” Của Nguyễn Bính (Lẳng Lơ)
Bài Thơ “Nhớ I” Của Nguyễn Bính
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ, Em thử quay xem được mấy vòng? Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ, Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ, em không nói, Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên. Từ đấy về đây xa quá đỗi, Đường đi bằng ngựa hay bằng… Continue reading Bài Thơ “Nhớ I” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Gái Xuân” Của Nguyễn Bính
Em như cô gái hãy còn xuân, Trong trắng thân chưa lấm bụi trần, Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở. Gái xuân giũ lụa trên sông Vân. Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng. Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng, Đôi tám xuân đi trên mái tóc. Đêm xuân cô ngủ có buồn… Continue reading Bài Thơ “Gái Xuân” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Xuân Tha Hương” Của Nguyễn Bính
Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Ôi, chị một em, em một chị Trời làm xa cách mấy con sông Em đi trăng gió đời sương gió Chị ở vuông tròn phận lãnh cung Chén rượu tha hương, giời: đắng lắm Trăm hờn nghìn giận một mùa… Continue reading Bài Thơ “Xuân Tha Hương” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Cô Hái Mơ” Của Nguyễn Bính
Thơ thẩn đường chiều một khách thơ, Say nhìn xa rặng núi xanh lơ, Khí trời lặng lẽ và trong trẻo, Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ. Hỡi cô con gái hái mơ già! Cô chửa về ư? Đường thì xa, Mà ánh trời hôm dần một tắt, Hay cô ở lại về cùng… Continue reading Bài Thơ “Cô Hái Mơ” Của Nguyễn Bính
Bài Thơ “Chân Quê” Của Nguyễn Bính
Hôm qua em đi tỉnh về, Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái… Continue reading Bài Thơ “Chân Quê” Của Nguyễn Bính