Bài thơ “Da đen” của Nguyên Thạch

Da đen

Da tôi đen nhưng lòng tôi trắng
Ba Má tôi nghèo dang nắng nên tôi đen

Da tôi đen nhưng chí khí tôi không hèn
Không quị lụy như những người lòng đen, da trắng.

Da tôi đã đen nên chẳng ngại mưa dầm nắng
Có những người da trắng lại ngại nắng dầm mưa.

Tôi biết da tôi đen nên đa số người da trắng không ưa
Họ không ưa bởi nghĩ lòng tôi cũng chưa được trắng!.

Vì da tôi đen nên tôi phải cố gắng
Để không giống những người da trắng với tâm đen.

Tâm họ vốn đen nhưng lại ngại chen ra nắng
Bởi khi ra nắng da trắng cũng thành đen.

Tác giả: Nguyên Thạch