Dưới đây, bạn sẽ tìm thấy bộ sưu tập bài thơ sợ vợ của chúng tôi thu thập trong nhiều năm từ nhiều nguồn khác nhau.
-
Ngày xưa sợ vợ là sai
Bây giờ sợ vợ ta oai nhất vùngNgày xưa sợ vợ là khùng
Bây giờ sợ vợ anh hùng thời nayNgày xưa sợ vợ là đần
Bây giờ sợ vợ muôn phần vẻ vang -
Vợ là ngân khố, kho tiền.
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra.Vợ là biển cả bao la.
Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà -
Kính vợ đắc thọ ,
Sợ vợ sống lâu ,
Nể vợ bớt ưu sầu ,
Để vợ lên đầu, là trường sinh bất tửĐánh vợ nhừ tử, là đại nghịch bất đạo
Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung
Chê vợ lung tung, là ngậm máu phun người
Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròngĐể vợ phiền lòng, là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc, là trời đánh thánh đâm
Vợ gọi mà ngậm câm, là lòng lang dạ sói
Để vợ nhịn đói, là tội nhân thiên cổĐể vợ chịu khổ là bất tài vô dụng
Trốn vợ đi ” ăn vụng” , là ngũ mã phanh thây …
Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời..ý trời cái mà ý trời.. -
Tôi đây thích sợ vợ nhà ,
Thì đâu có sợ mọi người cười chêVợ tui tui sợ kê tui
Miễn tui không sợ vợ ai được rùiNgười xưa thường bảo với tui
Vợ mày mày sợ thế là mày khônChớ không mày đã không còn
Công ơn vợ dưỡng nên mày hôm nàyLà người phải biết nghỉ dài
Mai sao già yếu vẫn còn vợ nuôi … -
Sợ vợ, đôi chữ nghe thanh
Thời nay sợ vợ, mới anh… anh hùngNgười ta cứ bảo tui khùng
Đường đường quân tử, nhưng chùn hồng nhanThời nay sợ vợ mới sang
Chớ hong sợ vợ, có màn ra hiên …. -
Bắc thang lên hỏi ông trời
Có nên sợ vợ, ông thời chỉ cho
Ông trời ổng thời bảo cho
“Khi nào bả giận thì cho bả tiềnLập tức bả trờ nên hiền
Sợ chi cho mệt làm phiền bản thân
Vợ mày mà có khóc rưng
Vàng bạc đưa bả, bả ngưng khóc liềnCho nên chỉ cần có tiền
Muốn chi chìu tất, bả hiền như nai
Chỉ cần hột xoàn trên tay
Thì vợ mày sẽ mõi ngày biết ơn”Lạy trời con xin cám ơn
Giờ con chẳng biết cô đơn là gì
Đi đâu bà vợ cũng đi
Bả theo bả bám chỉ vì tiền tiêu -
“Sợ vợ” là chứng nan y
Cố công,chạy chữa thuốc gì cũng toi!Cái này lệ thuộc giống nòi
Di truyền trong máu phải coi kỹ càngXin đừng hụt hẫn,hoang mang
Nên đi xét nghiệm..chớ than,chớ sầu! -
Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh xao
Vợ lo chăm soc hồng hào khoẻ ngaySợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt “để mà răn đeLời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn “mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ ! Vợ người … còn lâu ! -
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhàÐàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gianÐàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ ko nói gìĐàn ông nể vợ là sang
Ngồi nghe vợ dạy là hạng trượng phuĐàn ông đánh vợ là ngu
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân
Hy vọng, qua bài viết “Thơ sợ vợ” bạn đã hiểu hơn về chủ đề này. Chúc bạn thành công.